Lệ Phong thi tập
Tác giả : BS Phan Lê Ý
1.Thu về
Cúc vàng chúm chím bên hiên
Lá xanh hóa úa rụng miền cội cây
Ổi sim quả chín trĩu đầy
Gió nam từ biệt heo may lại về
Mưa ngâu rả rích triền đê
Lúa chiêm nặng hạt đồng quê chín vàng
Dòng sông lặng lẽ mơ màng
Từng đôi khuyên nhỏ hót vang khung trời
2.Sương lòng
Sương thu lạnh ướt đôi vai
Sương lòng mấy giọt vương hoài bờ mi
Cô đơn thân phận tình si
Đêm cùng điếu thuốc sầu bi tình buồn
Sương lòng từng giọt trào tuôn
Ta cùng đêm vắng nhớ buồn tình xưa
Khổ đau mấy độ chưa bưa
Sương lòng rơi mãi như mưa đêm buồn
3.Đêm vắng nhớ em
Cảnh khuya một cõi mênh mang
Trời cao chín mọng trăng vàng rực soi
Mình tôi thui thủi mình tôi
Hòa cùng khói thuốc bồi hồi nhớ em
Ánh vàng chảy khắp màn đêm
Đậu trên kẽ lá dịu êm khung trời
Ngồi buồn nỗi nhớ chơi vơi
Mình tôi ước nguyện một đời bên em
4.Cho tôi...
Cho tôi chút nắng vàng phai
Để tôi hong hết buổi mai tạ tàn
Hong cho buồn khổ biến tan
Hong cho đời sống muôn vàn tươi vui
Cho tôi xa kiếp cụt cùi
Để tôi về cõi niềm vui toả tràn
Nụ hồng khoe sắc bình an
Giữa đời sóng gió toả lan bốn bề
Cho tôi ước hẹn lời thề
Cho tôi một cõi đi về sớm hôm
Cho tôi xin một nụ hôn
Để tôi giữ mãi sớm hôm vui vầy
5.Thương thơ....
Thương thơ trôi dạt giữa đời
Thương người thi sĩ dưới trời sầu than
Thi nhân đã khổ đã nan
Thế mà có kẻ dối gian cõi lòng
Thơ tôi một mớ ba đồng
Ai mua tôi bán để đong gạo về
Làm thơ giữa chốn bộn bề
Nhân gian yêu ghét khen chê đủ điều
Thơ tôi kẻ ghét người yêu
Thói đời gian dối lắm điều thị phi
Ngoài mồm thì nói yêu thơ
Nhưng lòng ghét bỏ thờ ơ vần đời
Thương thay số phận thơ đời
Ba đồng một mớ thơ ơi đừng buồn
6.Thơ bán dạo
Gánh thơ bán dạo phố đông
Mua đi tôi bán ba đồng cô ơi
Bán thơ tôi bán đất trời
Bán luôn hoa lá bán đời thi nhân
Ba đồng một mớ thi nhân
Tình đời bạc bẽo chẳng cần thơ đâu
Gánh thơ tôi gánh buồn rầu
Bán thơ giữa chợ u sầu thơ ơi
7.Gánh thơ
_______ Lệ Phong______
Nhân gian thơ rẻ hơn bèo
Ấy mà nhân thế kèo nèo chẳng mua
Thi nhân cuộc sống đẩy đưa
Bỏ nghề thơ hoạ ganh đua cuộc đời
Ngắm mây sắc nước hương trời
Nhớ về cảnh cũ một thời thi nhân
Lấm lem cát bụi hồng trần
Bon chen cuộc sống ai cần thơ đâu
Thương thơ bạc mệnh mà đau
Một mình uống cạn chén sầu đêm nay
8.Thả diều
Thời thơ ấu.Cái thời hay quấy phá
Trốn ngủ trưa tôi cùng bạn chơi diều
Chạy long nhong giữa nắng hạ phiêu diêu
Rồi cùng tắm,cùng mò cua bắt cá
Một thằng thả và mấy thằng ném đá
Diều chao nghiêng rồi lao thẳng hồ sâu
Mắt ầng ậc lòng chẳng muốn buông câu
Cứ để đó ta sẽ về mách mẹ
Áo lấm lem cứ một độ chiều về
Để mẹ mắng,mẹ la rồi mẹ đánh
Con xin hứa lần sau con yên phận
Và để rồi con lại có chân đê
9.Quê tôi
Quê tôi xứ Lệ xã Phong
Kiến Giang xanh biếc một dòng nắng trôi
Lúa thơm trải khắp đất trời
Đồng quê Bắc Nạng vào thời bội thu
Xóm chài đánh cá bắt cua
Người dân Hà Cạn nắng mưa kiên cường
Thượng Phong tôi nhớ tôi thương
Nhớ người con gái chung đường tôi đi
10.Sen non
Thoảng bay trong gió vị sen non
Ngõ hồn thiếu nữ tuổi trăng tròn
Hoa thơm bẽn lẽn đưa trong gió
Cánh hồng e ấp cặp môi ngon.
11.Hương bưởi
Xuân thơm hương bưởi mặn mà
Cánh hoa trắng mướt ướp trà thơm ngon
Đầu xuân vui tết đả đon
Tôi cùng tri kỉ vui tròn ngày xuân
Tôi-anh quen kiếp trầm luân
Mưu sinh cuộc sống cõi trần cùng nhau
Xuân về hoa bưởi trắng au
Ướp trà cánh bưởi cùng nhau chuyện trò
12.Mộng tình duyên thực
Gió mùa sắc lạnh đơn côi
Từng cơn gào thét ỉ ôi giữa trời
Tôi đi đi giữa cuộc đời
Nhiều hôm như gió đơn côi một mình
Gặp em bên cõi mộng tình
Nỗi lòng gắm gửi bóng hình trọn trao
Men say tình đượm ngọt ngào
Mối tình nồng ấm tôi trao gửi nàng
Tình như sóng vỗ nhịp nhàng
Từ nay tôi đã có nàng hàn huyên
Ngoài kia cơn gió rỉ rên
Còn tôi thì đã ở bên cùng nàng
13.Lận đận...
Lục bình lạc giữa dòng trôi
Thân cò đơn chiếc giữa đời mong manh
Bèo-Cò cùng cảnh mưu sinh
Cùng chung cảnh khổ lênh đênh giữa đời
14.Rừng thu...
Loanh quanh núi đá non cao
Dòng xanh suối biếc chảy ào thác rơi
Đỉnh cao mây núi chơi vơi
Cùng người tri kỉ dạo chơi chốn trần
Chim ca vui giữa trời xanh
Suối vui reo hát trong ngần tiếng thu
Ta đi mây khói mịt mù
Cùng người tri kỉ vui thu núi rừng
15.Yêu
Là chút tình nồng trải nắng phơi
Là mây thoang thoảng cuối chân trời
Mộng đẹp tình say trong nhung nhớ
Ngắm sông chiều biếc dạ chơi vơi
Là chút bình minh giọt nắng rơi
Là hoàng hôn chiếu đỏ rực trời
Là say sưa hát trong niềm nhớ
Lòng ta sóng vỗ tận mù khơi
16.Hai mươi ba xuân
Hai mươi ba xuân một phần đời
Mảnh tình nồng đượm,mảnh tình vơi
Đêm khuya chén rượu mình ta cạn
Say cuộc tình thầm ta lẻ loi
Hai mươi ba xuân một phần đời
Bình minh héo hắt chén rượu vơi
Điếu thuốc đêm tàn buông khói trắng
Mình tôi vất vưởng một mình tôi
Hai mươi ba xuân một phần đời
Vẫn là đau khổ vẫn chơi vơi
Hoàng hôn nắng tắt đêm buông xuống
Một mảnh tình tàn buông lệ rơi
17.Tình anh hoa cỏ may
Sâu thẳm tình ai theo gió bay
Nỗi lòng chẳng tỏ lệ vương đầy
Nhớ ai,ai nhớ.Ai !Ai nhớ
Một mảnh tình riêng hoa cỏ may
Thương thương nhớ nhớ một mình ai
Vấn vấn vương vương lệ rơi dài
Lòng ai sóng vỗ năm canh suốt
Cho cỏ may buồn vương áo ai
Đêm về cỏ đẫm giọt sương mai
Hay giọt lệ tuôn suốt canh dài
Phải chăng hoa buồn tình chưa ngỏ
Để phải sầu đau thương nhớ ai
18.Trăng vàng....
Trăng rơi ướt đẫm màn đêm
Một màu vàng biếc dịu êm khung trời
Trăng vui cùng gió dạo chơi
Rơi vàng biếc biếc khắp nơi chốn trần
Dạ lan chúm chím nụ xanh
Chờ đêm trăng đến thơm ngần toả hương
Mưa trăng chảy khắp nẻo đường
Đậu trên cảnh lá cùng sương ánh vàng
Trăng đi dạo khắp nơi nơi
Toả màu vàng biếc đất trời mộng mơ
Trăng đi vào những vần thơ
Một màu vàng biếc,non tơ,chín muồi
19.Em về trong nắng mai
Em lại về trong ánh nắng ban mai
Hương phảng phất thơm mùi hoa cỏ dại
Tiếng chim hót và tiếng tim thổn thức
Lòng tôi cười,vui tận mấy ban mai
Em lại về trong ánh nắng ban mai
Nụ cười bẽn lẽn,đôi môi còn e ngại
Ánh mắt cười,lóng lánh những sương mai
Em lại về,làm thổn thức tim ai
20.Xuân tình yêu
Gió thì thầm,hoa khẽ đùa ong bướm
Trời chuyển mình,thức giấc những mầm ươm
Mai nở rộ,lộc vừng đâm chồi biếc
Xuân đã về thay áo mới tinh tươm
Lời tỏ tình làm má ai hườm nhẹ
Cơn gió lùa khe khẽ gửi lời yêu
Xuân đã đến,và tình yêu cũng đến
Mối tình nồng khe khẽ những lời yêu
Và từ đó,tình yêu tràn xuân ấm
Gió thì thào,khe khẽ cũng vui xuân
Xuân vĩnh cửu,một tình yêu vĩnh cửu
Mối tình nồng níu giữ mãi mùa xuân
21.Trăng không đến...
Chờ trăng đến.Cớ sao trăng chẳng đến
Lòng liễu buồn rầu ngơ ngẩn ngẩn ngơ
Trăng chẳng đến,để ngọn gió vu vơ
Ôm nỗi nhớ,gió sầu về muôn ngả
Rằm đẹp thế,lần nào trăng cũng đến
Sao hôm rày trăng chẳng đến chiếu soi
Lòng liễu buồn ôm nỗi nhớ chơi vơi
Gió thét gào.Ôm sầu rồi gió khóc
Trăng chẳng đến. Rằm nay trăng chẳng đến
Cơn gió buồn ôm nỗi nhớ sầu than
Liễu bơ vơ đứng đợi hết đêm tàn
Trăng chẳng đến.Vẫn là trăng chẳng đến.
22.Nghệ sĩ lang thang
Đời tôi nghệ sĩ lang thang
Ăn mày từ ngữ,nhặt vàng trong thơ
Đời tôi quanh quẩn mộng mơ
Để rồi hôm sớm thẩn thơ một mình.
Con chim ca đón bình minh
Con cá bơi lội vẫy mình trăng đêm.
Hoa quỳnh thoang thoảng dịu êm
Còn tôi điếu thuốc màn đêm chuyện trò
Đêm về tôi lại làm thơ
Ý thơ nhạt nhẽo lời thơ cụt cùi
Đời tôi đâu có gì vui.
Tôi cùng điếu thuốc...ngậm ngùi trong đêm
23.Mưa nắng vui xuân
Hạt mưa chầm chậm tung bay
Đậu trên cành biếc chào ngày đông qua
Xuân về đông lại đi xa.
Đào non chúm chím khoe ra sắc hồng
Tím chùm hoa dại ven sông
Mạ non phơi phới ngoài đồng nắng lên.
Con chim chiền chiện phía trên
Cất cao giọng hát vang rền ngày xuân.
24.Nhớ sông....
Mây hồng mây trắng lang thang
Hoàng hôn buông xuống nắng vàng chợt tan
Dòng sông lặng lẽ thở than
Chèo khua nước biếc,ngày tàn đêm lên
Kiến Giang xanh biếc,ai quên?
Dòng sông thưở nhỏ,chơi quên lối về
Lớn lên cuộc sống bộn bề
mấy ai có nhớ,nhớ về Kiến Giang...
25.Bắc Nạng quê ta....
Nhớ về Bắc Nạng quê ta
Cánh đồng bát ngát,bao la lúa vàng
Trời xanh mây trắng mênh mang
Dòng sông nước bạc,mỡ màng phù sa
Nhớ về Bắc Nạng quê ta
Buổi chiều rong ruổi. Bạn,ta chơi đùa
Rồi đi mò cá bắt cua
Đi nhặt trứng vịt,nướng cua giữa đồng
Bắc Nạng.Ai có nhớ không?
Một thời thơ ấu ruổi rong tháng ngày.
26.Xuân về...
Gió xuân nhè nhẹ lướt qua
Đào mai cùng với bao hoa mím cười
Chim muông ríu rít vui tươi
Như đang kể chuyện nói cười cùng ai
Hoa khoe sắc,chim khoe tài
Khiến cho đá,nước,đất,trời nhìn,nghe
Khắp nơi khắp chốn xuân về
Nắng vàng ấm áp cũng về cùng xuân
Bầu trời thêm rộng,thêm xanh
Mưa phùn đã ngớt,sấm rền cũng tan..
27.Đêm
Đêm tĩnh lặng...khói thuốc nhẹ tan
Cùng sương đêm,hớp ánh trăng tàn
Mây ngủ quên,gió vi vu đùa nghịch
Còn anh buồn,ôm một mảnh tình tan
Tác giả : BS Phan Lê Ý